watch sexy videos at nza-vids!
Truyện người lớn


Nói xong, Diễm dùng mắt ra hiệu cho Lâm tài xế ra gặp nàng trước cửa. Lâm mừng như bắt được vàng. Cánh cửa mớ, Diễm xuất hiện truồng trần. Nhờ ánh
sáng phòng nglỉ chiếu lại, Lâm đứng chết sửng, nhìn thân hình trác tuyệt của Diễm, rồi nuốt nước miếng, không nói nên lời....
- Anh bước vô trong này đi. Diễm nói rất nhỏ với Lâm:
Người tài xế rón rén bước vào, hai bàn tay vẫn che không cho Diễm nhìn thấy khúc gân chàng đang đội phồng cái quần.

Vừa đóng, khóa nhẹ cánh cửa, Diễm mỉm cười với Lâm:
- Anh che cái gì đó. Làm như ngttời ta chưa thấy không bằng. Cổi hết ra đi như tôi vầy nè, tôi, tôi sẽ cho anh......

Diễm bật một ngọn đèn ở cuối phòng cho đừng sáng quá. Lâm vừa mừng, vừa bối rối. Chàng cổi cái quần Jean mà lâu mất gần năm phút. Chàng bối rối vì không biết cô con gái bà chủ có phải sẳn lòng cho chàng? Hay lại giàn bẩy để bắt quả tang, cho chàng nghỉ việcl Nghỉ việc? Điều chàng chẳng bao giờ dám nghĩ tới. Thất nghiệp thời buổi chiến tranh này chỉ có chết. Cho nên, cái quần gần tuột ra khỏi hai chân, Lâm vội kéo lên, và lễ phép nói:
- Thưa cô, tôi không dám. Trong kia, nếu bà ra bất thình lình bắt gặp, cả gia đình tôi sẽ chết đói ! Một vợ hai con!!!
- Nếu anh bị mẹ tôi đuổi, tôi sẽ mướn anh. Tôi đã lỡ nhìn thấy "cái" của anh rồi. Cổi ra đi.....
- Dạ nếu cô muốn, hẹn bữa nào, tôi trở lại đây, mình thoải mái hơn. Chớ còn bây giờ....tôi "rét" quá cô Diễm ơi ! . ! !
- Tôi đang cần, và cần "cái" lớn như của anh. Anh không chịu tôi sẽ la toáng lên rằng anh hiếp tôi. Lúc đó, không những anh mất việc, mà còn bị tù rục xương.
- Dạ thôi, để tôi cổi liền. Lâm vội vàng tuột hết ra.

Lúc đó cái "chày đâm tiêu " của Lâm mới hiện rõ ràng. Nó đen hơn, thô kệch hơn của Kiệt. Nhưng lớn và dài hơn. Đặc biệt lúc nứng, nó chổng ngược lên
chứ không nằm ngang. Diễm thèm quá, và ra lệnh cho Lâm:
- Anh đứng gần tôi chút nữa có được không?

Lâm như chết đi sống lại. Chàng không sao tưởng tượng nổi thân phận một tài xế nghèo, mà lại đuợc con gái đẹp tuyệt trần của bà chủ, cho chàng cái diễm phúc được bước gần lại bên nàng. Thỉnh thoảng Lâm ngoáy cổ lại nhìn hướng phòng ngủ, nơi Kiệt và bà Hồng đang "sát phạt" nhau thí xác. Và tiếng bà Hồng la như giặc dậy:
- Kiệt ơi ! Anh dám bú lỗ đít của em nữa hả? Chỗ đó dơ dáy lắm Kiệt ơi ! Mà sao nó sướng còn hơn anh bú lồn nữa. Ui, ui, anh ....anh nhét hết lưới vô trong đó hả? Chết con cha mẹ ơi ! Nhỏ giờ chưa có ai bú đít con hết ! Lưỡi vô mà sướng cỡ đó, chắc cặc anh vô còn sướng gấp ngàn lần phải không? Ui, ui da, sướng quá, em khóc nữa nè. Không biết đâu, anh làm sao làm, để em chết anh mang tội à nhen. Ui chuột, chuột nó chạy kìa, mặt trời mọc hướng Tây! Rể tôi nó đụ lỗ đít tôi kìa ông bà đất nước !
Bà Hồng nói huyên thuyên. Không câu gì có ý nghĩa, nhưng người nghe là Diễm và Lâm thì bị kích thích dễ sợ. Càng bị kích thích, con cặc ngổ ngáo cúa Lâm càng chổng ngược lên Trời. Bây giờ thì Lâm đã đứng cách Diễm có mấy phân. Diễm ngồi trên ghế, chồm tới, hai tay nâng nhẹ khúc gân nặng trịch của
Lâm, và hỏi nhỏ:
- Anh mới nghe mẹ la cái gì không?
- Dạ có.
- Anh dám làm cho tôi như vậy không?
- Cái gì tôi cũng dám. Đàn ông có hai con rồi mà cô.
- Mà khoan đã. Để tôi hôn "cái" cúa anh chút đã. Hứm, sao nó to quá vầy hả Lâml To mà còn dài nữa. Làm sao lồn ai chịu nổil Dễ thương quá đi....

Hai bàn tay xinh cúa Diễm nâng con cặc cúa tài xế lên hôn nồng nàn, hôn da diết, say đắm. Nàng bỗng khẩn cầu cho Kiệt và bà già cứ đụ nhau cho that lâu để ngoài này Diễm có thì giờ hưởng clia mới.Cặc Lâm to như thế mà Diễm không  biết. Sáng nào Lâm cũng lái xe đưa nàng đi học, trưa rước nàng về. Nàng nhìn Lâm như một tên nô lệ, hạ tiện, một sinh vật biết lái xe. Diễm chỉ nhìn lên, phải những anh giàu sụ. Những anh (ó học, con nhà danh giá. Mới nửa ngày, mà Diễm đã ngoại tình tới hai người đàn ông. Có ghê khiếp chưa? Với Diễm, việc này bình
thường. Nhân sinh quan của nàng, như đã nói, hoàn oàn khác biệt với những cô gái Saigon khác.

Vợ Lâm ở nhà, mỗi lần hai vợ chồng ân ái, là nàng ngậm ngay vào cặc Lâm mà bú hùng hục như cái máy. Lâm chưa hề được ai hôn cặc chàng bằng mũi cách thiết tha như thế ! Diễm hôn con cặc cách nồng say. Dâm tính đã làm Diễm quên khuấy đi mất rằng Lâm là tài xế. Vừa hôn, vừa nhìn khúc gân to tướng, Diễm tưởng tượng, nếu nó vào lồn nàng, chắc hồn phải na khói xác. Diễm le lưỡi liếm tròn cái đầu mào, liếm dọc thân cặc, thật lâu. Trong khi tài xế Lâm vừa sướng vừa lo âu. Vì, cho tới lúc đó, Lâm cũng chưa tin mình đang được con gái bà chlỉ hôn, liếm, cặc mình như hôn một đóa hoa.

Lâm bật lên tiếng kêu "úi da" khi Diễm ngoạm hẳn vào cặc Lâm, ấn sâu, và mút mạnh. Lâm ngậm cứng miệng không dám la dù Diễm đang đưa hồn Lâm lìa khỏi xác. Lâm cúi xuống nhìn nàng tiên đang tận tụy bú ngất ngây của quý của chàng. Diễm càng dâm, càng đẹp mặn mà, quyến rũ. Đầu Diễm nghiêng qua, rồi nghiêng lại, mắt nhám, nước miếng Diễm làm con cặc ctia Lâm bóng lưỡng.....

Một lúc lâu, Diễm nằm soài trên sofa, ra lệnh:
- Anh đụ tôi đi. Đụ cho thật hay, tôi sẽ thưởng thật nhiều tiền. Cứ coi tôi như người tình của anh đi!
- Cô không cần tôi bú đít à?
- Chưa cần. Tôi muốn thử xem của anh có vào nổi trong tôi không. Tôi đang thèm đụ, thèm ngoại tình !!!

Lâm quỳ lên sofa, vát hai chân Diễm lên vai chàng, rồi cầm đầu cặc ngoáy nhè nhẹ ở miệng lồn Diễm. Diễm càng rên lớn dần khi đầu cặc ngoáy mạnh hơn. Lâm đã có gia đình, nên cách làm cho đàn bà ngất ngây, Lâm thừa sức, thừa kinh nghiệm. Không phâi Lâm chỉ ngoáy quanh miệng lồn, mà chàng còn đè đầu cặc chà xát hột le. Điều làm Diễm phải la lớn là khi Lâm húc mạnh đầu cặc vào mồng
đóc. Lâm hẩy đít tới, rồi rút ra, hẩy tới. Hai tay Diễm bóp mạnh cặp vú. Răng trên cắn mạnh môi dưới. Mồ hôi bắt đầu rịn ra:
- Sướng lắm Lâm ơi ! Sướng hơn đụ với người tình của em nữa. Anh cứ làm như vậy sướng còn hơn đụ nữa. Làm cho thật lâu nghe Lâm, Chừng nào em bảo đâm cặc vô hãy làm nhé !

Lâm sướng quá. Cô chủ đã bắt đầu xưag em với chàng. ở nhà, khi chàng xuất chiêu này, vợ chàng vừa la, vừa chửi, cho đến khi chàng đâm cặc vào đụ cho nàng ra xong, mới im. Còn ở đây, Diễm chỉ nói bậy, không chửi. Nhưng tay nàng ngắt, bấu, cào. Lâm đau lắm mà cắn răng chịu đựng. Chịu đựng bởi nghĩ tới phần thưởng lớn Diễm sắp cho, bới chàng đã nghèo, trên 30, làm tài xế, lại được cô chủ trao tặng tấm thân ngọc ngà mà chưa chắc người giàu sang có thể mua được !
- Đâm cặc anh vô đi Lâm. Em nhịn hết nểi rồi. Lẹ đi.

Lâm cầm cặc, canh ngay lỗ lồn Diễm, nhấn thật nhẹ vào. Toàn thể gương mặt Diễm biến dạng. Nàng nhăn nhó, chu môi, hỉnh mũi. Hai tay đan vào đầu tóc Miệng gào nhỏ:
- Ui ui ui Coi chừng cái ghế sập anh ơi. Anh làm gì em đó? Ui, nó vô hả? ời, nó vô thiệt rồi. Nhấn hết vô đi, rồi nắc cho em sướng đi mình. Trời ơi nó to như khúc gỗ mà cũng vô hết trong lồn em hả? Đó, cứ nẩc vậy cho em. Mình ơi, sà xuống đây
hôn môi em được không? Mau.

Lâm gỡ cặp đùi Diễm khỏi vai chàng, đặt Diễm nàm sóng soải trên sofa. Xong chàng đụ tiếp, và sà môi xuống hôn Diễm say sưa. Có chết sau cái đụ này cũng cam. Bởi nhìn gần, Diễm đẹp quá sức. Dưới kia, cặc Lâm vào ra đều đặn. Chốc chốc, Lâm rút ra tận miệng lồn, rồi đâm ngược trđ lại. Diễm hú lên một tiếng thất thanh:
- Ôi đồ khốn nạn ! Đồ mất dạy ! Anh đụ kiểu gì lạ vậy? Bộ anh muốn giết người ta hả? Lâm ơi, từ nay, mỗi ngày anh đến đây gặp em vài giờ được không? Ừ đi, cho em mừng. Cặc anh to, làm người ta sướng muốn chết luôn.

Lâm không nói gì, chàng lại tìm môi Diễm để nút. Mười ngón tay Diễm cào, bấm sâu vô bả vai Lâm. Hình như bị rướm máu. Lâm cắn răng chịu. Chàng hiểu: đàn bà khi sướng quá, một là chửi bậy, hai là ngắt, cào, cấu. Đó là sự biểu hiện khoái lạc dục tình. Cứ nhìn gương mặt say ngất của Diễm, chàng thông cảm.

Trong kia, Kiệt đang banh lỗ đít bà Hồng ra, nhét cặc vào đéo Bà quỳ gối, chổng mông. Kiệt đứng đằng sau đút vào, rồi đụ rầng trời. Miệng bà Hồng thì khỏi nói:
- Chó nó đéo tôi nè ông bà đất nước ! Trời ơi là Trời. Sướng như vầy mà hồi nào tới giờ tôi không hưởng qua. Anh có làm món này cho con Hằng với con Diễm chưa?
- Chưa, bữa nay con mới thử lần đầu với má.
- Ời đừng nhen. Dành riêng cho em thôi nhen.

Em nghe nói ở Mỹ người ta thịnh hành kiểu đéo này lắm đó. Cái sướng kiểu này hoàn toàn khác lạ với đụ, Kiệt ơi ! Diễm ơi, mau vô coi Kiệt nó đéo má nè. Chết má con ơi. Đã không bút mực nào tả nổi.

Diễm nghe, nhưag mặc kệ, và vờ trả lời:
- Má cứ hưởng đi. Con đang xem phim Bao Công. Nghe Diễm nói dốì, Lâm phì cười. Chàng nghĩ: hay là Diễm thấy cặc chàng đen đúa, mập ú, lông dái nhiều rồi liên tưởng tới ông Bao Công? Thấy Lâm cười, Diễm hỏi:
- Anh cười cái gì vậy?
- Dạ đang cười cái "Bao công" của tôi đang làm lồn cô sướng.
- Em nói gì mặc kệ em. Anh lo nắc thật đều, thật mạnh, làm sao cho em ra vài cái. Anh muốn gì cũng có

Muốn gì cũng có? Có phải sướng quá mà Diễm hứa bừa như thế khôngl Chớ nếu thật, Lâm sẽ xin Diễm mướn hoặc mua cho chàng căn nhà nhỏ, để chàng đưa vợ con ra khỏi cái ổ chuột dơ dáy, sình lầy, nóng bức Khánh Hội. Được chừng đó thôi, chàng tình nguyện đụ phục vụ Diễm suốt đời.

Diễm nhốm đầu lên, gối ở thành sofa, để nhìn thật kỹ "con cá lóc" bóng lưỡng clia Lâm đang vào ra miệng lồn nàng. Diễm cũng chắng tưởng tượng nổi khúc gân đồ sộ đó của Lâm lại có thể vào cách dễ dàng âm đạo cúa nàng. Tự nhiên, sướng quá, Diễm táo bạo nghĩ: có thể nào Diễm sẽ chấp nhận Lâm như gã nhân tình, thế Kiệt, mỗi ngày, Lâm sẽ đến đây, phục vụ sinh lý cho nàng, dù sau này Diễm đã chánh thức lấy Huy làm chồng? Diễm nghĩ là sẽ chẳng có ai dám hồ nghi "thằng bán than " xấu xí, nghèo hèn như Lâm, mà lại được diễm phúc làm nhân tình một cô gái vừa tré, vừa đẹp, lại vừa giàu.

Ý nghĩ táo bạo, quái dị đó, làm Diễm nổi lên cơn sướng vô cùng, vô tận, khi Lâm hì hục quỳ nắc liên tục nắc ầm ầm, như giặc dậy. Hai mươi, rồi hai mươi tám phút. Gương mặt Diễm nhăn nhó thê thảm, ướt đẵm mồ hôi. Diễm không gào lớn, mà chỉ hé môi rên tiếng nhỏ thật tội nghiệp. Thân hình gồng cứng. Mông đít rung bầng bật. Đầu tóc quay qua, lấc lại. Hai hàm răng siết nghiến vào nhau. Diễm xé cái bao gối, và ra như suối mùa mưa lũ.....rồi nghoẻo đầu, nằm thở.

Lâm rút cặc ra nghe cái "poót" như nút chai ra khỏi miệng chai. Chàng quỳ xuống, trang trọng banh đùi Diễm ra, liếm hết nước lồn trào nhễ nhại. Trong
kia, bà Hồng la:
- Ý lạ quá thằng rể ơi ! Sao con đéo lỗ đít, mà  lồn má lại ra con ơi. Má ra nè, má ra, má ra, sướng, sướng quá là sướng ! Anh dành m6n này cho riêng em thôi nhen. Em còn ra nữa, ui, ui, đã quá...

Lâm đoán, ra xong thế nào bà Hồng và Kiệt cũng bước ra phòng khách, vì, có thể lúc nãy, Diễm la lớn, bà Hồng cũng đã nghe. Bà phải tò mò xem cô con gái đụ ai ngoài này. Lâm mặc lẹ cái quần, vắt áo lên vai nói vội với Diễm:
- Mình sẽ gặp nhau. Cô muốn hẹn lúc nào tôi cũng sần sàng. Bây giờ cho phép tôi "dọt" trước, lỡ bà gặp...
- Lớ tao gặp thì sao? Bà Hồng giọng nghiêm nghị nói.

Lâm giật bắn người, quay lại. Bà chủ truồng trần, cầm tay Kiệt cũng truồng trần, nhìn Lâm quắt mắt. Lâm nói:
- Dạ lỡ bà gặp, bà sẽ đuổi, không cho con làm tài xế nữa. Mà như vậy, trọn gia đình con sẽ chết đói lạy bà, xin bà tha cho con lớ...một lần, từ nay con không dám nữa....Dạ, tại con rình ngoài cửa sổ, thấy Cô Ba nằm cởi truồng, xem Bao Công, nên thèm quá, con liều đi ngõ sau, định vô làm hỗn. Nhưng nghe bước chân bà, con vội vã tháo lui...

Cũng may lúc đó Lâm đã mặc quần, chỉ ớ trần. Nên bà Hồng tin là chưa có gì xáy ra. Với lại bà tin làm sao được, khi con gái bà đẹp như tiên sa mà chịu để cho anh tài xế đen đúa, xấu xí, lớn tuổi, đè lên đụ cho được. Diễm thì đang mệt, nên vờ nhắm mắt ngủ. Bà Hồng càng yên trí hơn. Thấy dáng điệu của Lâm tội nghiệp quá bà cũng không nỡ la tiếp, bảo Lâm ra xe ngồi đợi. Lâm "co ro", "sợ sệt", bước đi. Bà Hồng lại đánh thức Diễm:
- Diễm, dậy con. Mình đi ăn, đói bụng lắm rồi.
- Ừm, má với anh Kiệt đụ lâu quá. Làm con ngủ quên một giấc dài. Bây giờ mới lại sức.
- Nãy giờ ngủ, mà con có biết ai lén vào phòng này không?
- Dạ không. Bộ có ai vào đây hả? Diễm vờ hỏi mẹ.
- Mà thôi bỏ đi. Lẹ lẹ chút. Mình đi ăn.

Màn kịch Lâm giàn ra để dối bà Hồng coi thế mà thành công, với tài diễn xuất thông đồng của Diễm. Lâm ra xe ngồi, mừng khấp khởi, vì đã đánh lừa được bà chú. Chàng có thêm nỗi vui nữa: là đã tận mắt nhìn thấy hết thân hình nổi lửa, truồng như nhộng của bà Hồng....

Nhưng Lâm đã lầm t Bà Hồng đã tạo cơ hội cho Lâm không bị mất mặt, để chàng rút êm. Chớ làm gì bà không nghe hết đối thoại cúa Lâm với Diễm ngoài phòng khách? Lâm được bà Hồng nhận vào làm tài xế khoảng một tháng, qua lời giới thiệu ân cần của bà bạn, người đã từng ngủ với Lâm trên một năm. Bà này cũng ngoại tình và hết lời khen ngợi Lâm. Bà Hồng chưa kịp "ra tay" thì cô con gái bà cuỗm trước. Cho nên lúc nãy, bà Hồng đã cố ý trần truồng ra phòng khách, vờ la mắng Lâm, nhưng thâm ý là muốn Lâm thấy sự khêu gợi, hấp dẫn cúa thân hình bà, để có một ngày đẹp trời....

Cả ba ra xe, Lâm lái vào Chợ Lớn. Trên xe bốn người ngồi nhìn đường phố đã lên đèn, sáng trưng, phồn hoa đô hội. Mỗi người theo đuổi riêng một ý nghĩ. Và dĩ nhiên, sau bữa ăn, Diễm đã bí mật chuồi vào tay Lâm tấm ngân phiếu hai chục ngàn đồng. Số tiền có thể mua căn nhà ở xóm lao động!

- Trời mưa, đường xa, lái cẩn thận chút nghe Lâm.
- Dạ bà yên trí. Bảy năm xe đò, năm năm xe taxi, con chưa từng
lãnh bức "thư tình " nào của thầy Cảnh Sát.

Câu Lâm nói làm bà Hồng buồn cười mà không dám cười ra tiếng. Trời mưa xối xả, mù trời, mù đất. Cái gạt nước của chiếc xe hình như không đủ sức làm cho kiếng trước bớt nhòa, nên Lâm cứ lái từ từ, dù khúc đường ớ Rừng lá vắng tanh. Thỉnh thoảng mớ có chiếc xe đò chạy ngược chiều, bắn từng loạt nước thật mạnh vào thành xe bên nay, làm Lâm lại phải hãm bớt tốc độ.

Lúc nảy, ngừng ở Biên Hòa ăn cơm. Lần đầu tiên bà Hồng cho phép tài xế Lâm ngồi cùng bàn, ăn uống tự nhiên như một người thân. Đói bụng, đồ ăn thì toàn
những món ngon đắt tiền. Vị trí tài xế của Lâm không cho chàng "mạnh đũa" tha hồ gắp. Chàng chỉ chản vài muỗng nước đồ xào, để cố đưa cơm qua khỏi cổ là được. Lâm ngại, không chỉ vì cái tội hôm qua "đã mở cửa sau vào nhà toan làm ẩu Diễm " như chàng đã dối với bà Hồng, mà còn sợ ăn uống vô phép, bà có thể bắt lỗi, đuổi cổ chàng khỏi "chức" tài xế .

Thấy Lâm im lặng, lầm lũi ăn một cách khúm núm, bà Hồng nhìn. Bà bỗng tội nghiệp, bèn gắp ít thức ăn bỏ cho Lâm. Lâm nhìn thức ăn, rồi ngước lên nhìn bà chú. Bà Hồng nói:
- Chơi quá xá đêm qua với con Diễm, bây giờ chỉ ăn cơm với nước xào, làm sao cho lại sức. Cứ gắp ăn tự nhiên. Tôi đã cho chú ngồi chung bàn thì phải hiểu....

Lúc đó Lâm mới mạnh dạn ăn như trâu. Chàng nhớ lại sáng nay, bà Hồng bảo chàng chuẩn bị xe để lái cho bà ra miền Trung bán yến, và còn cẩn thận bảo khỏi mang theo áo quần.
- Đêm hôm qua con với con Diễm "làm" nhau mấy lần?
Đang và một đũa thức ăn với cơm. Lâm bỗng giật mình:
- Dạ thưa bà....
- Nuốt hết đi rồi kể cho tôi nghe. Kể cho thành thật !

Không biết sao, Lâm không thể nào nhìn ánh mắt sắc như dao cúa bà chú. Nuốt xong cơm, Lâm vẫn cúi đầu nói:
- Thưa bà, con....lẻn cửa sau bước vào, mới cổi áo, thì bà với cậu Kiệt bước ra. Con đã làm gì đâu ạ....
- Chú còn tiếp tục dối, tôi sẽ đuổi chú tức khắc. Chú biết tôi là đàn bà đã có con. Chuyện chăn gối không có gì tôi chưa hưởng qua. Tiếng con Diễm rên, vang cả phòng khách. Tôi nghe rõ tùng câu. "Của anh to và dài quá. Nó vào lồn em chắc sướng lắm phải không Lâm". Còn nhiều nữa, nhưng tôi chỉ nhớ câu đó nhất Và sau câu đó là: "Của anh còn lớn hơn của nhân tình của em. Từ nay anh có thể đến đây gặp em mỗi ngày vài tiếng không?" Con gái tôi đã mê chú vì ... vì... vì cái của chú to hơn cúa Kiệt! Lý do tôi muốn chú đưa tôi đi Trung vài tuần, là để con Diễm không chết vì si mê chú....để nó tiếp tục học hành. Nói cho tôi biết: chú với nó hết mấy lần?
- Dạ thưa bà chủ, bà đã biết hết, con cũng không dám dối làm gì. Con....với cô Diễm ....làm được có một lần.
- Chỉ "làm" hay có thứ khác nữa? Nói cho hết !
- Dạ....thưa.....cũng có đli mấy món ăn chơi, xong mới vào món chính. Mà cô Diễm chưa kinh nghiệm, nên chưa được nửa tiếng là cổ ...ra ầm ầm. Cổ la lớn nhất là hồi đó đó.
- Mà clia chú, quả thật có to hơn cúa thằng Kiệt hay sao mà con nhỏ la quá vậy?
- Dạ bẩm bà, hình như của con lớn và dài hơn của cậu Kiệt.
- Chú thấy của Kiệt hồi nào mà dám tự mãn vậy?
- Thưa cái hồi con nấp ngoài cửa sổ nhìn lén bà . đang bú cậu ấy. Rồi một lần nữa khi bà dẫn cậu Kiệt ra phòng khách, gặp con.
- Chú có thấy rõ tôi bú của Kiệt hả?
- Dạ rất rõ. Bà làm hay quá. Hay đến độ, ngoài này, chịu không được, con ... con....đã tụt quần, cầm cặc ý con xin lỗi bà, con cầm....khúc gân cưng ngắt của con, đứng lên xụt. Vô tình cô Diễm trông thấy, mới ra hiệu cho con gặp riêng cổ.

Mặt bà Hồng đỏ hừng như say rượu. Mắt bà lờ đờ nhưng không rời Lâm lấy một giây. Trí bà đang tưởng tượng: cúa Kiệt đã lớn, đã dài. Hơn cả của chồng bà. Kiệt đã bao lần làm bà chết lên chết xuống ở phòng Lệ Hằng. Rồi đêm qua tại phòng Diễm.  Vậy mà clia tài xế Lâm còn xuất sắc hơn nữa. Như vậy Lâm phải là tên cự tướng với thanh gươm vàng chứ không đùa. Bà lại gắp thêm thức ăn, ân cần bỏ
vào chén Lâm. Bà chỉ ăn có một chén cơm mà thấy no ngang. Nó xôn xao vì một nỗi vui không tên sẽ xảy ra trong rắp tâm cúa bà ở chuyến đi miền Trung này.

Sáng nay bà đã cẩn thận bảo Lâm đừng mang theo áo quần, là bà muốn sắm riêng cho Lâm ít bộ kẻng hơn, sang hơn, để thiên hạ không hoài nghi Lâm
là tài xế ? Bà hỏi tiếp:
- Lúc ở phòng khách, chú chỉ thấy của Kiệt, hay còn của ai nữa.
- Dạ của anh Kiệt, rồi clỉa cô Diễm nữa....
- Chỉ vậy thôi à?
- Dạ với lại ctia...ctỉa ....bà nữa....Của bà thì quá đẹp

Bà Hồng, vừa lột quả chuối, vừa chúm chím cười, nhìn Lâm. Bà đã cố tình phơi bày hàng họ cho Lâm thấy với dụng ý: khêu gợi luôn cả Lâm, để một ngày nào đó, như hôm nay, bà khỏi rào trước, đón sau, mất thì giờ.

Bà đưa quả chuối già vào mồm, không cắn, đút vào rút ra, làm đầu quả chuối ướt nhẹp:
- Tôi gọi nhiều thức ăn ngon và bổ lắm đấy. Đừng ăn cơm nhiều. Cứ ăn cho hết thức ăn. Chú còn "lái đường xa, cần phắi tẩm bổ. Mình đi Trung kỳ này lâu cả hai tuần....Chú "lái" lâu có mệt không?
- Dạ ăn thua "xe " tốt, thì con "lái" bao lâu cũng được !
- Ví dụ như .... "xe " cúa tôi đó, chú đã thấy ... .nó tốt không?
- Dạ "xe " clỉa bà là "xe " nhà giàu. Đồ phụ tùng còn mới toanh chớ có hư hao gì đâu. Xe đó mà "lái" , nguyên đêm cũng chưa mệt. Có khi "lái" luôn sáng hôm sau.....
- Chịu nổi không? Hay chỉ chạy được vài cây số, bể xú bắp?
- Tại bà chưa thấy xú bắp của con. Chứ đã thử, con bảo đảm bà sẽ ngủ quên luôn trên xe, vê luôn thiên đường.
- Chú làm tôi nôn quá. Chưa thấy quan tài, mà tôi đã "đổ lệ , rồi đó Lâm ơi ! Tôi cứ nhớ hoài tiếng rên của con Diễm.

Cuộc đối thoại iý thú đến độ hai người quên mình là chú, và tài xế. Lâm đã khôn khéo dẫn bà Hồng vào mê hồn trận bằng iời đối đáp chân thật quê mùa, dí dỏm, chứa đầy hình ảnh hấp dẫn, ly kỳ. Xì líp và lông lồn cúa bà Hồng đang ướt nhẹt. Bà nôn nóng, mong cho "cuộc đụng độ " xảy ra càng sớm, càng tốt ! Rời khỏi quán, xe chạy được vài cây số thì trời xáng xuống cây mưa. Mưa càng lớn, đường sá càng vắng vê hơn. Và bây giờ, xe đang lăn bánh ở quãng đường Rừng lá.
- Chú ngừng xe bên lề đường, cho tôi lên ngồi băng ghế trước với chú đi. Ngồi ngoài sau, "lạnh" quá hà.
- Dạ bà lạnh để con vặn máy sưởi?
- Không, tôi cần cái "ấm" khác thôi.
- Dạ xe Mercedes nó chế có một loại máy sưởi à.
- Mà tôi biểu chú ngừng xe lại, cho tôi lên băng trước ?
Lâm "dạ " một tiếng rồi lựa một chỗ rất nên thơ, thuận lợi. Đó là con đường cỏ dẫn vào khúc rùng vắng. Lâm bật đèn, chạy tuốt vào trong sâu, cách đường lộ khoảng một quãng xa, ngừng lại. Bà Hồng định mở cửa bước ra ngoài để lên ngồi băng trước, thì Lâm vội nói:
- Thưa bà đừng ra ngoài trời mưa ướt. Để con xuống ngồl băng dưới với bà cho bà "ấm" ?

Bà Hồng ngồi lại, nhìn tài xế Lâm đang ngoáy cổ lại chết sửng với nhan sắc cửa bà. Chưa bao giờ hắn được nhìn bà chlỉ gần và thân thương như thế. Lâm tắt máy, xuống kiếng xe một tý. Ngoài kia, rừng núi âm u, chìm vào biển mưa như thác đổ. Cây cối ngả nghiêng theo gió. Tiếng rít buồn thê thiết từng chặp từ hai kiếng xe rú lên. Hơl lạnh tràn vào. Tất cả làm cho không khí càng lãng mạn, gợi tình....Cả hai nhìn nhau mà chắng nói lấy nửa lời. Vì trời đất, mưa gió, đã nói giùm hết rồi còn gì.

Lâm cố gắng len giữa hai thành ghế, đưa mình xuống ngồi cạnh bà Hồng đang co ro vì hơi lạnh của Trời đất lãng mạn. Bà vẫn nhìn Lâm, rồi bâng quơ nhìn kiếng xe mù mù, đầy những vệt nước mưa tạt vào, vỡ ra. Ngoài kia hình như vạn vật cũng đồng lõa, ầm ầm mưa, bão, sấm, sét. Lâm như tên lính cảm tử. Còn ăn, hết nhịn. Gồng mình bay xuống băng ghế sau, ngồi sát cạnh bà chú.
- Trời mưa đẹp quá hả Lâm? Bà Hồng hỏi.
- Dạ nhưng Trời đất không đẹp bằng bà. Nhất là từ hôm thấy bà loã thân ờ phòng khách cô Diễm. Đáng lý con phải nhớ cô Diễm l~ơn bà. Nhưng có cái gì ở bà làm con thắc mắc, bâng khuâng, bắt phải nghĩ đến bà và nuôi một ước mong.

Thình lình bà Hồng chợt cầm bàn tay Lâm. La øngười đàn ông dày dạn, kinh nghiệm như thế, mà Lâm không khôi thấy lòng xôn xao, rung động. Giống hệt
như lần đầu hẹn hò với chị Liễu, vợ chàng, ở xóm Cầu Tre bên Tân Thuận Đông. Mới ba giờ chiều mà Trời mù giống như đã hoàng hôn. Vì chỉ có mây, mưa, đục ngầu. Không chút sáng trời. Đã vậy, xe đậu ngay bìa rừng, cây cao, che khuất hết với thế giới ngoài kia. Nghĩa là ở đây chỉ có Bà Hồng và tài xế Lâm ! Đã khuất kín, mà mưa gió càng làm họ bí mật, riêng tư hơn. Lâm chợt nghe tay bà Hồng bóp mạnh, thiết tha:
- Lâm có thể gọi chị bằng chị được rồi. Em gọi chị bằng bà, nghe cách xa quá. Em hiểu chị tự động cầm tay em là có ý gì rồil Và hôm ở nhà Diễm, chị ở truồng phơi ra hết cho Lâm thấy.....Chị liều lĩnh loã lồ ra như thế bởi lời giới thiệu cúa chị Quế, chủ cũ của Lâm. Chị ấy bảo em là người đàn ông tuyệt diệu trong phòng the. Chị ấy nói nếu không bị chồng hồ nghi, có lẽ chị sẽ ngoạl tình với Lâm suốt đời. Rồi kế đó là lời rên than của Diễm, con gái chị. Bao nhiêu thứ đó đã khiến chị mạnh dạn bảo Lâm lái xe đưa chị đi miền Trung. Không ngờ bây giờ xe đang đậu giữa rừng, với cơn mưa tầm tã....

Nói xong, bà Hồng xoay người, nhìn qua Lâm. Bàn tay bóp mạnh hơn. Hai gương mặt thật gần, không đối thoại.

Một tia chớp sáng xanh loé lên, tiếp theo là tiếng sấm ầm vang. Mưa trút thêm. Cây rừng ngả nghiêng. Thật gần, gần nữa, sát khít vào, môi Lâm được bà Hồng đáp xuống. Bốn cánh tay cúa hai người quyện sát, ấm đê mê .....

Không khí này, với hai người đã từng trải, không phải là lúc th()a mãn tức khắc những thèm muốn xác thịt Mà phải là lúc,cá hai, phải tặng nhau những phút yêu nồng nàn, mê chết, đấm đuối, dai dẳng như mưa bão ngoài kia. Bà Hồng, như chiếc lá sũng mưa, rơi nhẹ, nằm ngang bấp vế Lâm. Lâm bưng mặt bà chủ ngắm thật lâu để tự hói: có phải nhờ cái "bứu bối" dị thường, mà Lâm đã hiên ngang nhận được hạnh phúc thiên đàng này? Bà Quế, Diễm, rồi bây giờ là bà Hồng, người mà trủớc đây, chàng chưa hề có chút y ùnghĩ xằng bậy, hay ham muốn tục tiễu nào. Vì bà Hồng trông đài các, nghiêm trang, trịch thượng quá.

Bây giờ Lâm mới hiểu: càng những người đàn bà ăn diện thật sang, đài các, kiêu sa, bề ngoài trông như lạnh lùng với đàn ông, thì chính là những người đàn bà thèm yêu, thèm xác thịt. Họ là những quả bom sẵn sàng nổ lúc nào không biết. Phận hèn như Lâm, chẳng bao giờ dám hé mắt nhìn vói lên ngọn cây cao đầy uy lực sắc lạnh đến ghê sợ. Kết quả chiều hôm nay là lô độc đắc bà Hồng tự dấn thân trao tặng Lâm.

Lâm cũng chẳng ngờ tuy đã 42, bà Hồng còn đa tình như cô gái vừa lớn. Bà nằm ngửa nửa thân trên bắp vế Lâm, tay níu cổ, níu tóc Lâm xuống, say ngất với nụ hôn nãy giờ không rời. Bà mê man với cái không khí cô quạnh cúa rừng núi phú mưa. Bà thú vị vì ước mơ cúa bà đã thành sự thật. Cả đời, bà chưa bao giờ được hưởng cảnh ngoại tình nào ly kỳ như chiều nay.

Lâm hứng tình quá, làm khúc gân cộm lên sau gáy bà Hồng. Chưa nhìn thấy nó, nhưng nghe sức dội cúa nó, bà cũng đoán được bề to của nó là đáng kể:
- Nó cấn lên như cái gối, Lâm ơi. Hèn chi mà Diễm nó không la vỡ phòng khách. ứm, chị mê cái không khí cô tịch này quá. Làm tình ở đây buổi nay, chắc chẳng bao giờ chị có thể quên được Lâm ơi. Chị đang hứng lắm....Dưới đó cúa chị nóng như lửa đốt. Tay em đâu? Lâm?

Bà bật đèn xanh. Lâm vừa hôn, vừa cho tay xuống, hất vạt áo dài màu xanh thằm qua một bên, rồi thoa lên quần, chỗ lồn bà Hồng, ở cháng ba bắp vế. Lâm thoa rất nhẹ, mà nghe như cả tấn tình dục đang đè sát lên mu lồn. Nước từ âm đạo túa ra, làm ướt nhèn nhẹt không những quần xì líp, mà luôn cả cái quần xoa mỏng màu trắng. Bà Hồng âm ư trong miệng, mà mắt thì dại khờ như đã chìm vào biển ái ân sâu thẳm. Kỹ thuật của Lâm rất bình dân. Có sao làm vậy. Bà Hồng thấy thiếu thiếu. Như bà muốn Lâm phải xọc tay hằn vào quần, chạm ngay vào lông lồn, hột le, miệng âm đạo mà chà, mà xoắn. Nhưng Lâm không làm. Chàng tà tà như anh nông dân vác cày qua cánh đồng vắng. Bà Hồng chịu vậy. Vì bà muốn ăn món đồng quê, đổi bữa. Mỗi thứ thiếu một chút, mà bà khoái, mới lạ lùng !

Chớ nếu là Kiệt, nãy giờ bà Hồng đã không còn mảnh vải che thân, và không chừng cặc chàng đã vào trong lồn bà.
- Chị dám ngủ giữa rừng với em đêm nay không? Lâm hỏi.
- Đã vào tới hang hùm rồi. Còn gì mà không dám. Chỉ sợ Lâm không đú sức vui với chị suốt đêm. Bà Hồng trả lời.
- Cái đó thì hạ hồi phân giải. Em cũng chưa biết chị chịu được tới hiệp thứ mấy. Còn thức suốt đêm để vui với người đàn bà thì cứ vài đêm, em lại làm một lần. Riết rồi đã quen.
- Với ai?
- Với ai hả? Hồi còn nhỏ, thì với mấy con bồ. Còn bây giờ thì với vợ nhà. Cái số em, gặp bà nào cũng thuộc loại đại dâm. Mà cũng nhờ Trời, có vậy, em mới trở thành kinh nghiệm, sở trường. Hồi còn lái xe cho bà Yến, ngày nào bả cũng đưa em vô phòng ngủ. Đụ suốt ngày. Có khi xong rồi, bả đứng day không nổi. Nhưng ngày mai lại bất em làm như ngày hôm qua.
- Để coi bây giờ là bốn giờ chiếu. Nếu chị chịu không nổi em, thì mình tiếp tục lên đường, ra Hàm Tân nghỉ qua đêm. Còn nếu chị "sống sót", hai đứa sẽ ngủ lại ở giữa nYng mưa. Chị vẫn mê cái không khí lãng mạn, ngộp trời này. Sau cốp xe, chị có chuẩn bị các thức ăn, uống, đầy đủ. Không sợ đói. Mong em hết mình với chị đêm nay !
- Nghe em hỏi: sao hôm qua ở phòng khách của Diễm, chị dám đứng trần truồng nói chuyện với em?
Bà Hồng không trả lời, thò tay kéo zipper quần của Lâm, móc con cặc to chần dần ra ngắm say sưa:
- Thánh thần ma quỷ ơi! To dữ thần ôn vầy hả? Đã to mà còn dài nữa. Hèn chi bà Yến nói không thấy cúa ai giống như cúa em. Thôi, chắc chị ngủ lại đây đêm nay. Đụ được con cặc khổng lồ này rồi, cho dù bị cọp ăn cũng cam. Ưm, nó đen mà dễ thương quá Lâm ơi ! Em tuột dùm cái quần của chị ra đi. Lồn chị nó nứng quá chừng, chịu không nổi !

Mây đen ở đâu kéo về làm cho khu n.lng tối âm u, Cây cối chao đảo vì gió. Những lá vàng rụng bay che gần kín tấm kiếng phía trước. Cho nên hai người ngồi trong xe, mà có cảm tương như đang nằm trong chòi lá. Bụi mưa sánh vào ly ty xuyên qua khe hở kiếng cửa. Gió rít. Mưa ầm ầm trộn với ngàn lá khua xào xạc Thỉnh thoảng một tia chớp sáng xanh loé lên, tiếp theo là tiếng sấm ầm vang.

Quần xoa trắng và xì líp đã ra khói cặp đùi trắng tươi cúa bà Hồng. Cái lồn mập được phlỉ kín lông xồm xoàm bày ra như mản lưng một con chó con. Bàn tay Lâm xoa rất nhẹ . Bà Hồng dang rộng háng ra, mời mọc, và đưa tay lên ul cổi cúc khuy áo dài, trình cặp vú có bọc xú chiêng cho Lâm chiêm ngưỡng. Bàn tay bà vẫn còn cầm cứng con cặc cương cứng của Lâm:
- Em cổi giùm cái xú chiêng cúa chị đi ! Chị muốn em xem cặp vú của chị. Chị muốn em bú nó, và tay em, làm ơn đừng quên lồn chị. Nhanh đi Lâm? Thèm quá đi.

Lâm chưa kịp cởi cái xú chiệng, thì bà ngoạm ngay vào đầu cặc bú một cách ngon lành. Mắt nhắm. Tai nghe cơn mưa đổ về trên rừng lá. Da thịt bà bỗng ấm hẳn sau khi máu dâm túa ra trên từng tế bào. Còn khung cảnh nào trữ tình, nên thơ hơn thế nữa. Xú chiêng đã tuột ra. Hai trái vú lồ lộ với cặp nuốm nâu hồng. Miệng bà Hồng bú hay quá, làm Lâm dựa bật ngửa ra thành ghế. Tay chàng bóp một vú, và miệng nói lảm nhãm những lời cám ơn Trời đất đã cho chàng nhiều cơ hội vàng ngoc.

Làm sao một tài xế nghèo mà được bà chi giàu có ôm cặc chàng bú. Làm sao Lâm được cái may mắn ngồi trong xe Mercedes sang trọng, giữa rừng mưa lãng mạn cho bà chủ làm nô lệ, phục dịch chàng như ông vua? Tiền thì nghèo rách mồng tơi. Mà tình thì ngập tràn như biển cả. Chị nào đã thấy, đã cầm khúc gân dị kỳ của Lâm, thì tác khấc phải ngậm vào mà "ăn" gỏi, mà "xơi tái" cho đã cơn dâm.


<< Lùi - Tiếp theo >>
Liên kết wap
Hãy nhấn nút chia sẻ Facebook để wap cập nhật nội dung liên tục.
chưa có textlink